Đẽo cày giữa đường
Câu chuyện đẽo cày giữa đường là một câu chuyện để kể cho các em nhỏ nhưng khi tôi đọc nó tôi lại thấy cái hay, cái thâm thúy của một người làm kinh doanh trong đó.
Khi bạn nghe người khác mà không biết chọn lọc để lấy cái hay và cần thiết nhằm áp dụng cho công việc của mình sẽ làm cho bạn mất tập trung
Nội dung câu chuyện:
Chuyện kể rằng có một bác nông dân rất nghèo, cả đời sống bằng nghề đồng áng, bác muốn làm một cái cày thật tốt để làm công việc đồng áng năng suất và đỡ vất vả hơn. Một hôm, bác rất vui vì đã xin được một cây gỗ tốt nhưng bác chưa làm cái cày bao giờ, bác bèn mang khúc gỗ ra ven đường ngồi đẽo và hỏi ý kiến mọi người.
Bác đẽo được một lúc thì một người đi qua chê:
– Bác đẽo thế không phải rồi, bác đẽo to quá.
Bác nông dân nghe thấy có lý bèn làm theo. Bác làm được một lúc lại có một người đi qua bảo:
– Bác đẽo thế này không cày được đâu, cái đầu cày bác làm to quá….
Bác nông dân nghe có lý hơn, bác lại chỉnh sửa theo lời khuyên, bác đẽo cày được một lúc lại một người đi qua nói:
– Bác đẽo thế không ổn rồi, cái cày bác làm dài quá không thuận tay.
Bác nông dân nghe lại có lý hơn, lại chỉnh sửa theo.
Và cuối cùng, hết ngày hôm đấy bác nông dân chỉ còn một khúc gỗ nhỏ, bác không còn cơ hội để đẽo cái cày theo ý mình nữa, cây gỗ quý đã thành một đống củi vụn.
Bác buồn lắm nhưng cuối cùng bác đã hiểu: “Làm việc gì cũng vậy, mình phải có chính kiến của mình và kiên trì với một con đường đã chọn.”
Cần tập trung qua câu chuyện đẽo cày giữa đường
Lắng nghe ý kiến là tốt, nhưng không phải LÀM THEO ý của người khác. Bạn đang làm việc của mình và bạn sẽ mất tập trung nếu không có chứng kiến của mình. Bạn đang sống cuộc sống của mình, không phải của người khác.
Đừng tin vào những gì bạn nhìn thấy, nghe thấy mà hãy tin vào những gì bạn trải nghiệm, bạn sẽ là người BA PHẢI nếu không có chứng kiến của riêng mình.
Qua câu chuyện đẽo cày giữa đường ta thấy được ý nghĩa thâm thúy của sự tập trung để thành công trong công việc. Nếu không tập trung bạn sẽ không làm được gì từ đầu đến cuối. Bạn sẽ là người nhanh chán, nhanh nãn.
ĐẼO CÀY GIỮA ĐƯỜNG
Có một người nông dân
Tìm đâu ra khúc gỗ
Anh tháo vác tìm chỗ
Thuận tiện đẽo thành cày
Vất vã suốt cả ngày
Vẫn chưa ra hình dáng
Bởi ngay từ đầu sáng
Người qua đường đã chê
“Cày gì to thấy ghê
Trâu nào mang cho nỗi?”
Anh nông dân lầm lũi
Nghĩ bụng phải nghe theo
Người thứ hai nheo nheo
“Cái đầu cày to quá
Bác nghe lời tui nhá
Đẽo nho nhỏ thôi nha !”
Anh nông dân ngẫm ra
Người này khuyên có lí !
Chỉ làm được một tí
Lại có người đi qua
“Cày này dài lắm nha
Làm sao anh xoay trở?”
Anh nông dân mắc cỡ
Lại lúi húi làm theo
Khúc gỗ bé tẻo teo
Đã trở thành cũi vụn
…
Nghe truyện mà bàn luận:
Đáng trách người nông dân
Làm việc không chú tâm
Thiếu lập trường chính kiến
Cả tin nên mới khiến
Mọi chuyện trở nên hư
Hay thiệt 100%
Kết luận của bài viết nhằm vào “SỰ TẬP TRUNG” có vẻ chưa chuẩn. Mà phải nhằm vào “PHẢI CÓ, VÀ LUÔN LÀM THEO CHÍNH KIẾN CỦA MÌNH”.
Hay qua